
Hà Nội vào thu gợi nhớ nhiều
Vương vấn trong lòng những niệm yêu
Hoàng hôn đang cháy trong mây lửa
Hay là ta đang cháy trong chiều?
Thiền thất Thanh chân ta ẩn cư
Cây buồn cùng khóc với mưa thu
Ô hay không phải thì ra nước
Từ khóe mắt ta nhớ người xưa.
Kỷ niệm giăng đầy kín không gian
Làn tóc mây bay hương nồng nàn
Đường cong yểu điệu ôi tiên nữ
Lửa dục trào lên đốt tâm can.
Một thoáng bàng hoàng trong cảnh tiên
Thoát nhiên hiểu được lý nghiệp duyên
Tiên cảnh chính là ma chướng cảnh
Đối diện vô tâm mới đắc Thiền!
ZEN